Hậu Giang: Người đàn ông trúng vé số trả hết nợ nần, tặng gạo cho người nghèo nhưng lại không cứu được vợ minh
Sau khi trúng số, dù giúp cho bản thân và những người xung quanh nhưng người đàn ông Hậu Giang lại không thể cứu được vợ mình.
Ông Lê Văn Dũng, sinh năm 1949, quê ở Hậu Giang vốn sinh ra trong một gia đình nghèo khó, lại đông anh chị em nên cho đến khi lập gia đình, ông và vợ chỉ có công đất vườn mà cha mẹ để cho làm kế sinh nhai. Dù vậy, nhờ chăm chỉ làm ăn nên cuộc sống của ông bà ngày càng tốt hơn, tích cóp được tiền mua thêm 6 hecta đất rẫy.
Kinh tế khấm khá hơn, ông Dũng và vợ cùng nhau nuôi nấng, dựng vợ gả chồng cho các con. Cuộc sống đủ đầy của ông bà khiến cho hàng xóm ai cũng ngưỡng mộ. Rồi một ngày, vợ ông Dũng đột nhiên mắc bạo bệnh khiến cho kinh tế hai vợ chồng lao đao. Dù đã bán đất, mượn thêm tiền nhưng vợ ông vẫn không khỏi bệnh. Cuộc sống ông Dũng từ đó ngày một bế tắc, chìm trong nợ nần.
Ông tâm sự: "Tôi từng nghĩ tới chuyện buông bỏ tất cả vì quá mệt mỏi. Nhưng nhìn bà ấy nằm đó, tôi không dám bởi tôi chết đi thì ai sẽ chăm lo. Thế rồi may mắn đã mỉm cười khi tôi trúng độc đắc". Theo đó, trong một lần đi cà phê với bạn thân, ông được ông Ba đi bán vé số dạo chào bán nên đã cùng với bạn mỗi người mua một tờ vé số cùng dãy số. Không ngờ là chiều đó, ông Ba báo tin cả hai tờ vé số của ông và người bạn thân đều trúng giải.
Tin vui ập đến quá bất ngờ, ông Dũng hét lên sung sướng: "Tôi có tiền! Tôi sẽ mang tiền trả nợ. Tôi sẽ mua thuốc tốt, tìm thầy thuốc giỏi chữa bệnh cho bà xã. Vợ tôi sẽ chóng hết bệnh và có thể sống thêm nhiều năm nữa cùng con cháu". Quả thực, ông đã chia số tiền trúng số làm 5 phần, phần trả nợ, phần cho con cháu, phần mua 100 kg gạo tặng người nghèo, phần chi tiêu hằng ngày, phần dự trữ phòng khi túng thiếu và phần lớn nhất là để chữa bệnh cho vợ.
Tuy nhiên, vợ ông khi đó đã ở giai đoạn cuối, thời gian sống chỉ tính bằng ngày. Ông bồi hồi nhớ lại: "Ngày đó nói là có tiền trúng số chứ tôi nào đâu có tiêu đồng nào. Đôi lúc chăm bà ấy, tôi đói quá nhưng rồi sợ lấy đồng tiền đi ăn thì hụt tiền thuốc của vợ nên đành bấm bụng chịu đói". Thậm chí, khi có người xui lấy vợ mới, ông liền gạt đi vì nghĩa vợ chồng không gì sánh bằng. Dù vợ đã qua đời nhưng ông tin rằng bà sẽ luôn ở cạnh bên và dõi theo mình.